Tâm sự nghề nghiệp của một thám tử tài ba

Công việc của ông luôn đòi hỏi phiêu lưu, thông minh, bản lĩnh và sẵn sàng chấp nhận tai nạn nghề nghiệp. Ông chính là Jay Groob- một thám tử nổi tiếng không những ở Mỹ mà còn ở trên thế giới. “Công việc này thật vất vả nhưng cũng thật thú vị. Đó là nghệ thuật trinh thám. Nó không phải là một môn khoa học, mà nó là một nghệ thuật”.

 

 

Lắng nghe tâm sự nghề nghiệp của ông Jay Groob

 

Jay Groob, một thành viên của Tổ chức Thám tử Quốc tế (CII), đồng thời cũng là thành viên trong Ban Giám đốc của Sở Thám tử Mỹ thuộc thành phố Brooklyn, Massachusetts và New York. Trên tờ “New York Time”, ông đã được vinh danh là “Thám tử xuất sắc của năm 2002”. Ông đã nhận giải thưởng trong hội nghị của Tổ chức Thám tử Quốc tế được tổ chức vào tháng 8 hàng năm tại thành phố New Orleans.

Tổ chức thám tử tư này là một tổ chức có uy tín với các thành viên là các sĩ quan đến từ Scotland Yard, FBI và Interpol. Giải thưởng Thám tử Quốc tế đã được trao thưởng từ năm 1976, khi Tổ chức Thám tử ở Anh dâng tặng giải thưởng bạc yêu dấu của họ và đề nghị hàng năm giải thưởng này sẽ được trao cho một thành viên xuất sắc và có nhiều đóng góp hữu ích nhất cho xã hội trong tổ chức. Giải thưởng này rất quan trọng vì nó được thông qua bởi những nhận xét của các thám tử chuyên nghiệp trên khắp thế giới.

Khi được hỏi, ông có quan điểm gì khác biệt với các thám tử tư trên thế giới không, Jay Groob đã trả lời: “Có thể là thời gian làm việc chuyên nghiệp lâu dài của tôi và những thành tích của tôi. Đó có lẽ là điều khác biệt của tôi so với những thám tử khác bởi tôi đã có uy tín lâu năm trong nghành này”. Công việc hàng ngày của ông thường là điều tra về những sự vụ đã xảy ra. Những luật sư bào chữa thường thuê ông để xác nhận, tìm kiếm, và phỏng vấn người làm chứng. Hơn nữa, ông còn phải tự tìm kiếm bằng chứng, phân tích các vụ án và phỏng vấn những thám tử khác. Hàng năm, số vụ án điều tra của Groob lên đến hơn 1000 vụ. Vì vậy, với công việc điều tra lai lịch và phân tích các vụ án, lương hàng năm của ông sẽ là từ 100.000 USD trở lên.

Năm 1976, Groob chính thức thành lập một Trung tâm Thám tử tư, hiện tại, cơ sở này rất nổi tiếng bởi chất lượng phục vụ, bởi chiến lược và cách điều tra rất khoa học. Groob là sinh viên tốt nghiêp khoa hình sự của trường đại học Northeastern, là người chỉ đạo phương pháp điều tra của vùng Đông Bắc Mỹ. Ông còn là một thành viên trong Hội đồng Ban Giám đốc vùng Đông Bắc, Chủ tọa của Ủy ban lập kế hoạch chiến lược và hiện là Phó Chủ tịch của Ủy ban. Là một hội viên có bằng cấp trong Tổ chức Thám tử Quốc tế (CII), ông còn là hội viên của Hội đồng Thám tử Pháp luật (NALI), Hội đồng Thám tử Massachusetts (LPDAM), Hội đồng Chuyên gia Thám tử (NAIS),  Điều tra và Bảo An (NCISS), Cộng đồng Thám tử trên mạng, Hội đồng Quốc tế Thám tử chuyên điều tra các vụ trộm cắp xe và các vụ hỏa hoạn.

Hàng chục năm trong nghề, những tin tức điều tra của thám tử Groob đã cung cấp rất nhiều thông tin cho luật sư bào chữa trong vụ án liên quan đến một cảnh sát bị buộc tội giết người. Và kết quả trong vụ án này, Groob đã thắng ủy viên công tố của tiểu bang, uỷ viên công tố đã không đủ chứng cớ để buộc tội. Vì sự đóng góp của ông quá lớn, quan tòa đã đề cử Groob lên làm luật sư và được ngồi ở ghế thứ hai trong bàn của luật sư bào chữa. Từ đó, ông trở thành một thám tử tư tài giỏi và uy tín không những ở Mỹ mà còn trên khắp thế giới.

 

Cải trang: Nghiệp vụ không thể thiếu của thám tử

 

Một số vụ án nổi tiếng khác có sự góp mặt của thám tử Groob bao gồm: Vụ án Rosenthal (Richard), một nhà phân tích tài chính đánh đập dã man và giết chết người vợ của mình ngay ngoài sân nhà ở thành phố Framingham. Vụ án Gilchrist (Lonnie), một người mua bán cổ phần chứng khoán đã giết chết sếp mình tại Merrill Lynch. Vụ án  John Mulligan, một cảnh sát đồng thời là thám tử của thành phố Boston bị hãm hại trong giờ làm việc tại một chi nhánh của cửa hàng Walgreens thuộc thành phố Roslindale, và còn rất nhiều vụ án nữa.

Thám tử Groob là một người rất chu đáo và cẩn thận. Trong xe của ông luôn có một bộ quần áo để sẵn trong trường hợp cần thiết phải thay bộ mới, một bình xăng đầy, và ông rất nhớ đường đi lối lại của thành phố, Groob luôn trang bị tất cả những đồ nghề cần thiết nhất để tiến hành điều tra vụ án.

Tất nhiên, một thám tử chuyên nghiệp sẽ không thích thú gì khi được báo chí quan tâm vào chuyện đời tư của mình quá nhiều. Nhiều lúc, Groob tỏ ra lo lắng về sự quan tâm theo dõi quá đột ngột của báo chí xung quanh các vụ án bí mật mà ông đang điều tra. Trong đó, có vụ mà ông điều tra liên quan tới sự đền bù cho người lao động của thành phố North Shore. Ông đã thay đổi trang phục, ông không phải là một người chơi thể thao trong bộ quần áo thể thao nữa mà là một thám tử tư danh tiếng trong bộ com lê xám trên chiếc xe BMW 528I của mình.

“Để kiểm soát được các hoạt động của bọn tội phạm nguy hiểm, điều quan trọng nhất là phải biết cách hoá trang”. Groob nói trong khi ông rời khỏi cuộc họp với những luật sư bào chữa của thành phố ở khu North End. “Vấn đề là chúng ta có nhanh chóng để nhập vai hay không. Tôi không thể đi theo dõi thủ phạm trong bộ comple được, tôi sẽ nhanh chóng bị phát hiện”.

Rất nhiều điều khiến Groob trở thành một nhà thám tử danh tiếng khắp thế giới. Ông biết lựa chọn đúng phục trang, biết cách hoá trang để thủ phạm không bao giờ biết chúng đang bị theo dõi. Ông có tài năng thu hút khiến không chỉ các quan chức phải nể phục mà những tội phạm nguy hiểm cũng được ông “thuần phục”.

Groob có tính kiên nhẫn và rất khéo léo khi giao thiệp, ông có phong cách và bản lĩnh của một nhà ngoại giao tài giỏi. Những quan điểm này không những đã giúp ông, mà còn giúp cả trung tâm thám tử phục vụ điều tra, vì thế trung tâm thám tử tư của ông đã đạt được thành công trong mọi mặt. Ông và trung tâm thám tử của mình trở thành chỗ dựa cho những luật sư bào chữa, những công ty bảo hiểm, và các công ty làm ăn kinh doanh khác.

Groob nói rằng: “Chúng tôi là những thám tử điều tra về sự việc đã xảy ra. Mục đích của chúng tôi là thu thập thật nhiều thông tin và bằng chứng, càng nhiều càng tốt để cung cấp cho các luật sư bào chữa. Các luật sư không muốn bị bất ngờ, chẳng hạn, trong phiên tòa đưa ra những bằng chứng lạ mà họ chưa biết đến”.

Là một người từng trải, thám tử Groob với nhiều năm kinh nghiệm trong nghề nói rằng, nghề thám tử không hề đơn giản như những bộ phim thám tử của Hollywood mà chúng ta vẫn thường hay xem. “Tôi rất yêu thích bộ phim thám tử ‘Những tài liệu của Rockford’ Nhưng sự thật, những thám tử chúng tôi chẳng ai phá cửa để tìm tội phạm hay đánh lộn với tội phạm như trong phim. Tất cả quan điểm về nghề thám tử đã bị Hollywood đẩy lên quá mức…đó không phải là công việc của những thám tử chuyên nghiệp chúng tôi. Ngược lại, chúng tôi phải dùng bộ não để phân tích nhiều hơn là dùng hành động và những thành viên thám tử chúng tôi nhanh nhạy nhiều hơn trong phim ảnh”.

Hơn nữa, nghề thám tử cũng như nhiều ngành nghề khác phải va chạm đến pháp luật, nó rất phức tạp chứ không dễ dàng như mọi người vẫn thường tưởng tượng. Công việc phá án, theo dõi và nắm bắt kịp thời những tin tức liên quan đến vụ án không phải lúc nào cũng dễ dàng và nhanh chóng như trên phim ảnh, nó cần sự tỉ mỉ và khó khăn hơn đến vạn lần.

 

Từng ngồi 72 tiếng trong xe chờ tội phạm rời nhà

 

Cho dù tính chất công việc là thám tử không bắt Groob phải rượt đuổi hay truy lùng tội phạm, nhưng Groob cũng đã phải đặt mình vào rất nhiều tình thế hiểm nguy. Khi mới bước vào nghề, ông là thám tử chuyên đi trinh thám trong các siêu thị và đã vài lần ông suýt mất mạng. Ông đã từng bị tội phạm dùng dao, súng, và cả chày để tấn công. Groob tâm sự: “Những lúc đó, tôi chỉ biết dùng sự khéo léo của mình để tránh né, nhưng khi quá nguy cấp, tôi cũng phải đưa vũ khí của mình cho tội phạm”.

Công việc thám tử của ông hầu như chiếm hết thời gian làm việc, nhưng chưa một ai trong trung tâm tận mắt chứng kiến Groob “hành nghề”. Họ chưa bao giờ thấy ông nấp trong siêu thị qua một lỗ thủng nhỏ trên trần nhà để tìm ra tội phạm ăn cắp. Và cũng chưa bao giờ thấy ông nấp dưới gầm giường của hai tội phạm ngoại tình của một vụ án li dị. “Lúc đấy tôi phải cắn lưỡi không đụng đậy vì sợ bị phát hiện. Nhưng cuối cùng, bằng chứng cũng được đưa ra tòa và khách hàng tôi đủ bằng chứng để li dị và cũng chẳng phải chia đôi tài sản”.

Luật sư bào chữa, Elizabeth A. Lunt miêu tả thám tử Groob như sau: “Ông là thiên tài khiến người ta phải nói. Tôi chưa bao giờ chứng kiến một ai làm việc lại chuyên nghiệp như ông ấy”. Một luật sư bào chữa khác, Paul Kelly, cũng khẳng định rằng: “Groob có khả năng thuyết phục những người khó tính nhất để có thể ngồi xuống nói chuyện với họ, để tìm ra tin tức cho vụ án”. Groob nói rằng, công việc khiến ông phải đi phỏng vấn rất nhiều người. Ông cho rằng mình thích được phỏng vấn trực tiếp hơn thay vì gọi điện thoại. Vì khi gọi điện thoại, chưa kịp chào hỏi thì người ta đã cúp máy rồi.

Groob nhớ lại những ngày mới vào nghề, ông chỉ có một tờ giấy và một máy chụp hình to đùng cổ lỗ. Còn bây giờ, ông có điện thoại cầm tay, rất nhiều máy chụp hình loại cao cấp và những máy tính xách tay hiện đại. Ông nói: “Kỹ thuật tiên tiến giúp đỡ thám tử chúng tôi rất nhiều, nhưng chúng cũng không thể nào thay thế chúng tôi. Chúng tôi vẫn phải học hỏi để biết dùng những kỹ thuật hiện đại trợ giúp cho nghề nghiệp của chúng tôi. Còn trong thời đại bây giờ, những thám tử trẻ không biết làm việc nếu chỉ có hai bàn tay không như chúng tôi lúc trước. Trước khi khoa học và kỹ thuật hiện đại bước vào cuộc sống, và trước thời điểm có phương pháp lưu trữ tập hợp hồ sơ, chúng tôi phải bắt đầu từ đầu, nó như một quá trình tìm kim dưới đáy biển”.

Đôi khi công việc bắt buộc ông phải sáng tạo trong giây lát để lưu được tin tức. Để có thể thu thập tin tức, ông đã từng ngồi trong xe 72 tiếng để chờ tội phạm rời khỏi nhà. Groob từng nói rằng: “Công việc này thật vất vả nhưng cũng thật thú vị. Đó là nghệ thuật trinh thám. Nó không phải là một môn khoa học, mà nó là một môn nghệ thuật”.